Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Đừng sợ (Lc 5,10)

Đừng sợ (Lc 5,10)
Suy niệm: 
Ý nghĩa của mẻ cá và ơn gọi của các môn đệ đầu tiên được Luca ghi lại trong Tin mừng hôm nay sẽ được sáng tỏ, nếu chúng ta nắm bắt được quan niệm của người Do thái về biểu tượng của nước, nhất là của biển cả. Người Do thái tin rằng biển cả là nơi cư ngụ của Satan và những lực lượng chống đối Thiên Chúa. Trong niềm mong đợi chung, người Do thái tin rằng chỉ có Đấng cứu thế được Thiên Chúa sai đến mới có đủ quyền để chế ngự biển cả và giải thoát tất cả những ai đang bị chôn vùi trong đó.
Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu dùng kiểu nói: “đánh lưới người” mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và Giáo hội mà Ngài sẽ thiết lập, trở thành ngư phủ đánh luới người có nghĩa là tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.
Qua mẻ cá lạ lùng, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho các môn đệ thấy rằng tự sức họ, họ không thể làm được gì. Thánh Phêrô đã ý thức được điều đó: “Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả”. Thánh Phêrô không chỉ còn nói lên cái giới hạn bất toàn của con người, mà còn nhận ra thân phận tội lỗi yếu hèn của mình: “Lạy thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi”. Ý thức về thân phận ấy và sống cho đến cùng thân phận ấy là cả một cuộc chiến đấu gam go. Hơn ai hết, thánh Phêrô đã cảm nghiệm được sự yếu đuối mỏng giòn của con người khi chối Thầy; cả cuộc đời ngư phủ đánh lưới người Phêrô chỉ trở thành hữu hiệu với ý thức ấy. Càng thấy mình yếu hèn, con người càng trở nên hữu hiệu trong quyền năng của Chúa. Ra đi tản mát khắp nơi để trở thành ngư phủ đánh lưới người, tất cả môn đệ đều nhớ lại bài học của mẻ cá lạ ấy và tâm niệm lời Chúa Giêsu: “Không có Thầy, các con không làm được gì”.
“Ông Simon nói: Thưa Thầy chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng dựa vào Lời Thầy, con sẽ thả lưới” (Lc 5,5)
"Hãy cho tôi mượn một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng trái đất này lên.” Nếu như Archimède dám khẳng định như vậy thì tại sao tôi lại không dám xác tín rằng: dựa vào Chúa Giêsu, Đấng đã dám hiến mạng vì tình yêu, tôi có thể chinh phục mọi tâm hồn?
Như Simon đã dựa vào Lời Chúa mà thả lưới và bắt được mẻ cá lớn, thì tôi cũng có thể chinh phục mọi tâm hồn cho Chúa một khi tôi biết dựa vào quyền năng của Chúa hơn là sức mạnh của riêng mình.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng nhìn vào tác động của Chúa qua Giáo hội. Ngài vẫn hiện diện trong con thuyền Giáo hội, và ngoài mọi suy nghĩ, tính toán của chúng ta. Ngài vẫn tiếp tục thực hiện những điều cả thể, ngay cả những lúc Giáo hội tưởng mình bị bó tay không làm được gì. Lời nhắn nhủ của Đức Hồng Y Etchegaray đáng cho chúng ta suy nghĩ: Người ta dễ chú ý đến tiếng động của cây rừng ngã đổ, mà lại quên đi âm thanh nhỏ bé của những mầm non đang mọc lên. 
Cầu nguyện: 
Nguyện xin Chúa củng cố chúng con trong niềm tin vững mạnh vào sự hiện diện và tác động của Chúa trong Giáo Hội. Xin Ngài ban cho chúng con đôi mắt tin tưởng bén nhạy để nhận ra biết bao điều cả thể Ngài đang thực hiện trong những biến cố âm thầm mất mát, thua thiệt của Giáo hội.

PHÚC ĐƯỢC LÀM MÔN ĐỆ CHÚA GIÊSU

PHÚC ĐƯỢC LÀM MÔN ĐỆ CHÚA GIÊSU

            Người đời còn nhận ra “tu là cõi phúc”. Quả thật, cứ nhìn vào những người được Đức Giêsu kêu gọi và làm theo Lời Ngài dạy, tuy gặp nhiều gian khổ nhưng cuối cùng đạt thành công rực rỡ hơn lòng mong ước. Ai muốn làm Tông Đồ cho Chúa để đạt hạnh phúc,  hãy dựa vào các Bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay mà nhận định về :

  • Điều kiện để làm môn đệ Đức Giêsu.
  • Mục đích làm môn đệ Đức Giêsu.
  • Lợi ích được làm môn đệ Đức Giêsu.

I. ĐIỀU KIỆN ĐỂ LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊSU.

            Nếu không được Đức Giêsu lên tiếng gọi, chẳng ai biết theo Ngài. Nhưng hôm nay ta nghe tiếng Chúa ở đâu và Chúa đòi hỏi ta phải làm gì trước tiên ?

            1/ Ta nghe tiếng Chúa trong Hội Thánh.

            Tin Mừng hôm nay, tác giả Luca ghi nhận : có hai chiếc thuyền đậu gần bờ, nhưng Đức Giêsu chỉ chọn thuyền của ông Phêrô để nhờ ông đẩy thuyền ra xa bờ, ngồi trên thuyền Ngài giảng dạy cho dân (x Lc 5,3 : Tin Mừng).

            Lời Chúa được loan đi từ thuyền của ông Phêrô là dấu chỉ Chúa trao quyền giáo huấn cho Hội Thánh Ngài lập mà Ngài đã đặt ông Phêrô làm thủ lãnh (x Mt 16, 18-19). Thực vậy, dựa vào mạc khải :

            C Chúa chỉ mạc khải cho kẻ bé mọn (x Mt 11,25-26) là Hội Thánh của Ngài (x 1Ga 2,1.12.14.18.28).
            C Khi ông Phêrô tuyên xưng Đức Tin về Đức Giêsu : “Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống”, Đức Giê-su liền xác nhận : “Cha trên trời mạc khải riêng cho con” (Mt 16,16-17).
            C Đức Giêsu báo trước các môn đệ bị satan thử thách Đức Tin như người ta sàng gạo, nhưng Đức Giêsu chỉ cầu nguyện riêng cho Phê-rô, vì ông có nhiệm vụ củng cố Đức Tin của cộng đoàn (x Lc 22,31-32).
            C Đức Giêsu chỉ mở trí cho các môn đệ hiểu Lời Ngài giảng, còn dân chúng thì không (x Mt 13,11).
            C Ai muốn nghe giáo lý của Đức Giêsu, cứ vào Nhà Thờ (Hội Thánh) hỏi người đã nghe Ngài giảng (x Ga 18,19-21).
            C Chúa chỉ mạc khải riêng cho ông Phê-rô bỏ luật cắt bì (x Cv 10,10t).
            C Đức Giêsu xác nhận : “Ai nghe lời môn đệ tôi là nghe Lời tôi” (Lc 10,16).
            C Vì những lý do trên mà ông Phaolô xác quyết : “Cả đến các thiên thần trên trời giảng Lời Chúa khác Hội Thánh, thì bị Chúa chúc dữ” (Gl 1,8).
            Bởi thế giáo huấn Công Đồng Vat.II trong Hiến Chế Phụng Vụ số 7 dạy : “Chúa Giêsu hiện diện cách thiết thực trong Lời của Ngài, vì chính Ngài nói khi ta đọc Thánh Kinh trong Hội Thánh”.

            2/ Phải từ bỏ những quyến rũ ở đời mới làm môn đệ Đức Giêsu, và trở nên người khôn ngoan.

            Thực vậy, trong nghề đánh cá, ông Phêrô chưa bao giờ thành công như Tin Mừng hôm  nay ghi : ông kéo mẻ cá chất đầy hai thuyền suýt chìm! Đây là điều mừng hơn trúng độc đắc,thế mà Đức Giêsu lại bảo : “Hãy theo Ta”, tức khắc ông bỏ nghề, bỏ hai thuyền cá, bỏ gia đình, lên đường đi theo Đức Giêsu (x Lc 5,6-7.11 : Tin Mừng).

            Ai sống như thế, chắc chắn bị người đời khinh dể, liệt vào loại điên khùng, nhưng đối với ai đã yêu thì “dù nước lũ có dâng lên, dù sóng thần có ập tới, cũng không thể vùi lấp được tình yêu, ai đem hết gia tài sự nghiệp mà đổi lấy tình yêu, ắt sẽ bị người đời khinh dể” (Dc 8,7). Yêu như thế mới là người khôn ngoan trước mặt Chúa. Vì thế thánh Phaolô nói : “Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật.Vì sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa, như có lời chép rằng: Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng. Lại có lời rằng: Tư tưởng kẻ khôn ngoan, Chúa đều biết cả: thật chỉ như cơn gió thoảng ngoài” (1 Cr 3,18-20 : Bài đọc năm chẵn).

            Ta lưu ý thánh Tông Đồ nói :Hãy trở nên như điên rồ để được khôn ngoan thậtchỉ có cách duy nhất là đáp lại lời kêu gọi của Chúa Giêsu : “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá” (Mt 4,19 : Tung Hô Tin Mừng). Vì ai theo Chúa Giêsu, hãy dựa vào trải nghiệm ông Phaolô được mời gọi làm Tông Đồ của Đức Kitô, ông đã nói với giáo đoàn Côlôsê : “Chúng tôi không ngừng cầu nguyện và kêu xin Chúa cho anh em :

  • Được am tường thánh ý Người với tất cả sự khôn ngoan và hiểu biết mà Thiên Chúa ban cho.
  • Được hưởng phần gia nghiệp của dân thánh trong cõi đầy ánh sáng.
  • Được giải thoát khỏi quyền lực tối tăm và đưa vào Vương quốc Thánh Tử chí ái.
  • Được ơn cứu chuộc, vì đã được thứ tha tội lỗi trong Thánh Tử Giêsu.

(x Cl 1,9-14 : Bài đọc năm lẻ)
Đó là cách “Chúa biểu dương ơn Người cứu độ” (Tv 98/97, 2a : ĐC năm lẻ)

II. MỤC ĐÍCH LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊSU.

            Chương trình cứu độ của Thiên Chúa, ông Phaolô tóm gọn trong câu : “Tất cả đều thuộc về anh em, mà anh em thuộc về Đức Kitô, và Đức Kitô lại thuộc về Thiên Chúa” (1 Cr 3,22b-23: Bài đọc năm chẵn). Bởi đó làm môn đệ của Đức Giêsu là thu họp toàn thể tạo vật, đặc biệt là con người quy về việc tôn vinh Thiên Chúa. Muốn được cộng tác với Chúa Giêsu thì hãy thi hành Lời Ngài dạy :

            * “Hãy thả lưới chỗ nước sâu” (Lc 5,4 : Tin Mừng). Tiếng Hy Lạp gọi là “Eis to bathos”, chữ “bathos” có nghĩa là vực thẳm, sào huyệt của satan, của tử thần. Do đó ta thường cầu nguyện cho người qua đời : “Từ vực thẳm con kêu lên Chúa” (Tv 130/129,1).

            Vậy lưới của ông Phêrô thả chỗ nước sâu (vực thẳm), mang dấu chỉ : Sứ mệnh của những người theo Chúa (Hội Thánh) là lôi kéo người anh em thoát khỏi tay ác thần.

            * Làm theo Lời Chúa dạy. Như Đức Giêsu đã bảo ông Phêrô : “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá."" Ông Si-môn đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” (Lc 5,4-5 : Tin Mừng).

            Ông Phêrô đã không thả lưới theo trải nghiệm nghề nghiệp mà ông làm theo Lời Đức Giêsu dạy, dù xem ra lời dạy ấy trái khoa học, nghịch lý trí. Thế mà ông đã bắt được mẻ cá nhiều chưa từng có. Điều này Chúa muốn ta nhớ lại Lời Kinh Thánh :

  • Ai suy gẫm Lời Chúa đêm ngày, họ làm gì cũng thành công (x Tv 1,2-3).
  • Lời Chúa có sức ban phần cơ nghiệp cho những người tin (x Cv 20,32).

III. LỢI ÍCH ĐƯỢC LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊSU.

            1/ Ai theo Chúa Giêsu, thì tội của họ được Chúa biến ra ơn.

            Thực vậy,

  • Trong số các môn đệ theo Đức Giêsu, chỉ có ông Phêrô khiêm tốn và thành thật thưa : "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi! " (Lc 5,8 : Tin Mừng). Và trong những môn đệ trung tín với Đức Giêsu, chỉ có ông Phêrô bị Ngài mắng là satan (x Mt 16,33). Nhưng khi ông biết sám hối và xin Đức Giêsu trợ giúp tình yêu mỏng dòn của ông, thì đã ba lần Ngài khẳng định trao quyền chăm sóc đoàn chiên của Ngài cho ông (x                  Ga 21,18t).
  • Ông Phaolô là kẻ tội lỗi nhất, vì ông đã ra sức bách hại Hội Thánh. Nhưng khi được Chúa Giêsu gọi, Ngài tín nhiệm đặt ông làm Tông Đồ muôn dân (x Gl 1,7), được hân hoan trong Chúa, ông khoe với giáo đoàn Côrinthô : “Tôi không xứng đáng làm môn đệ của Đức Giêsu, nhưng nhờ ơn Ngài kêu gọi công việc của tôi không thua các Tông Đồ thượng đẳng” (Cv 9 ; 2Cr 11,5).
  • Maria Madalena một phụ nữ tội lỗi khét tiếng nhất (bảy quỷ ám), nhưng khi bà được Đức Giêsu cứu thoát khỏi bảy quỷ ám, từ bấy giờ bà lấy hết tài sản đóng góp cho công việc truyền giáo, rồi đi theo các môn đệ, đi loan báo ơn cứu độ với Đức Giêsu (x                 Lc 8,2-3), vì thế Chúa đã chọn bà làm người  loan Tin Mừng Chúa Phục Sinh đầu tiên cho nhân loại (x Ga 20,11t).

Vậy ai càng ý thức về tội lỗi của mình và có lòng sám  hối xin theo Đức Giêsu, thì tội của họ lại trở thành lý do Chúa ban nhiều ơn huệ, như thánh Tông Đồ nói : “Ở đâu tội lỗi đã làn tràn, ở đó ân sủng càng chan chứa gấp bội!” (Rm 5,20). Bởi thế thánh Augustin hô lên : “Ôi tội hồng phúc”.

2/ Làm môn đệ của Đức Giêsu được lợi hơn lòng mong ước.

Thực vậy, nhờ ông Phêrô thả lưới theo Lời Đức Giêsu dạy, mà ông được mẻ cá chất hai thuyền gần chìm (x Lc 5,6-7 : Tin Mừng). Bởi vì “Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài” (Tv 24/23,1a : ĐC năm chẵn). Ông Phêrô bắt được hai thuyền cá chở nặng gần chìm, mang dấu chỉ:

  • Được hạnh phúc cả hồn lẫn xác.
  • Được lợi nhuận đời này cả đời sau.
  • Được mưu ích cho mình và cho đồng loại.
  • Được làm cho nhiều người  hạnh phúc diễn tả vinh quang Thiên Chúa.

Vì lợi ích làm môn đệ Đức Giêsu như thế, nên việc rao giảng Lời Chúa là căn tính của người Kitô hữu,vì thế thánh Công Đồng Vat.II dạy : “Giáo dân có thể và phải có một hoạt động cao quý là truyền giảng Tin Mừng cho thế giới, cả lúc họ bận tâm lo lắng việc trần thế” (HCHT số 35). Rao giảng Tin Mừng là hoạt động cao quý nhất, hạnh phúc nhất,  như thánh Tông Đồ nói : “Thật vậy, đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng. Tôi mà tự ý làm việc ấy, thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công; còn nếu không tự ý, thì đó là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó.” (1Cr 9,16-17).

3/ Khi nào ta nhận thấy rõ phúc lợi được làm Tông Đồ cho Chúa?

Để trả lời câu hỏi này, ta biết phép lạ mẻ cá ông Phêrô tóm được nhiều chưa từng thấy, chỉ có hai tác giả Luca và Gioan ghi. Nhưng ông Luca thì ghi trước Chúa Giêsu Phục Sinh (x Lc 5,1-11 : Tin Mừng). Còn ông Gioan lại ghi sau khi Chúa Giêsu Phục Sinh (x Ga 21).

Các nhà chú giải Kinh Thánh  đều nhất trí hai mẻ cá này là một, bởi vì có nhiều điểm tương đồng. Ta hãy so sánh mẻ cá này dưới ngòi bút của ông Luca và ông Gioan :

  • Lc 5,5a : Suốt đêm ông Phêrô không bắt được con cá nào;
Ga 21,3 : Suốt đêm các môn đệ theo ông Phê-rô đi đánhh cá,  không bắt được con cá nào
b- Lc 5,5b : Ông Phêrô vâng lời Đức Giêsu thả lưới.
    Ga 21,6 : Ông Phêrô vâng lời Chúa Giêsu Phục Sinh thả lưới.
c- Lc 5,7 : Mẻ cá chất đầy hai thuyền gần chìm.
    Ga 21,11 : Lưới bắt được toàn cá lớn 153 con.
d- Lc 5, 8 : Ông Phêrô nhận ra mình có tội.
    Ga 21,17 : Ông Phêrô nhận ra mình đã chối Thầy ba lần.
e- Lc 5,11 : Ông Phêrô bỏ hai thuyền cá đi theo Thầy.
    Ga 21,18 : Ông Phêrô phải bỏ cả mạng sống vì theo Thầy.

Vậy mẻ cá của ông Luca ghi nhận trước Phục Sinh : Chúa bảo ông Phêrô thả lưới ở chỗ nước sâu, ông thưa lại ngay : “Vâng Lời Thầy, con xin thả lưới”. Mẻ cá này ông Luca muốn nhấn mạnh : AI NGHE LỜI CHÚA VÀ MAU MẮN THỰC HÀNH, THÌ NGAY ĐỜI NÀY ĐƯỢC THÀNH CÔNG, ĐẾN NHƯ CỨU CẢ NGƯỜI ANH EM THOÁT KHỎI VỰC THẲM TỐI TĂM TỘI LỖI, VÌ LỜI CHÚA VỪA CÓ GIÁ TRỊ TÁI SINH CON NGƯỜI NÊN GIỐNG CHÚA (x Gc 1,18), VÀ CÓ SỨC XÂY DỰNG VÀ BAN PHẦN CƠ NGHIỆP CHO NHỮNG KẺ TIN (x Cv 20,32).

Mẻ cá của ông Gioan ghi nhận sau Phục Sinh : Chúa bảo ông Phêrô : Hãy thả lưới bên phải thuyền đã làm ứng nghiệm lời ngôn sứ Êzêkiel nói về thời đại Thiên Chúa ra tay cứu độ loài người : “Tôi đã thấy nước từ bên phải Đền Thờ chảy ra, nước ấy chảy đến những ai, thì được cứu rỗi” (x Ed 47). Mà chính Đức Giêsu đã xác nhận : “Tôi là Đền Thờ, các ông phá đi ba ngày tôi xây lại” (x Ga 2,19-22), tiên báo Ngài sẽ bị giết nhưng sau ba ngày Ngài từ cõi chết sống lại, hoàn tất việc thiết lập Hy Tế mới, thay thế cho Phụng Vụ Do Thái giáo, và Đức Giêsu đã truyền cho Hội Thánh tiếp tục cử hành (x 1Cr 11,23-25). Ai đến tham dự thì được kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể, được Ngài đồng công cộng tác biến mọi sự nên tốt đẹp (x Rm 8,28), thì được vui mừng hơn mẻ cá của ông Phêrô thả lưới bên phải thuyền bắt được 153 con : toàn thể loại cá dưới biển thuộc về ông.

THUỘC LÒNG

            Trước giờ chết, thánh Phaolô nói với các tín hữu : “Giờ đây, tôi xin phó thác anh em cho Thiên Chúa và cho lời ân sủng của Người, là lời có sức xây dựng và ban cho anh em được hưởng phần gia tài cùng với tất cả những người đã được thánh hiến”(Cv 20,32).

http://phaolomoi.net
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH

Sự hiện diện và tác động của Chúa

Sự hiện diện và tác động của Chúa
06/09 – Thứ năm đầu tháng. Tuần 22 Thường Niên
"Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người".
 
Lời Chúa: Lc 5, 1-11
Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Chúa Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Ghênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng.
Vừa giảng xong, Người bảo ông Simon rằng: "Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt cá". Ông Simon thưa Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới". Các ông đã thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần chìm.
Thấy thế, ông Simon sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: "Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh xa con, vì con là người tội lỗi". Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cũng thế. Nhưng Chúa Giêsu phán bảo ông Simon rằng: "Ðừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta". Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người.
 
SUY NIỆM 1: Sự hiện diện và tác động của Chúa
Ý nghĩa của mẻ cá và ơn gọi của các môn đệ đầu tiên được Luca ghi lại trong Tin Mừng hôm nay sẽ được sáng tỏ, nếu chúng ta nắm bắt được quan niệm của người Do thái về biểu tượng của nước, nhất là của biển cả. Người Do thái tin rằng biển cả là nơi cư ngụ của Satan và những lực lượng chống đối Thiên Chúa. Trong niềm mong đợi chung, người Do thái tin rằng chỉ có Ðấng Cứu Thế được Thiên Chúa sai đến mới có đủ uy quyền để chế ngự biển cả và giải thoát tất cả những ai đang bị chôn vùi trong đó.
Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu dùng kiểu nói "đánh lưới người" mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập; trở thành ngư phủ đánh lưới người có nghĩa là tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.
Qua mẻ cá lạ lùng, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho các môn đệ thấy rằng tự sức họ, họ không thể làm được gì. Thánh Phêrô đã ý thức được điều đó: "Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả". Thánh Phêrô không chỉ nói lên cái giới hạn bất toàn của con người, mà còn nhận ra thân phận tội lỗi yếu hèn của mình: "Lạy Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi". Ý thức về thân phận ấy và sống cho đến cùng thân phận ấy là cả một cuộc chiến đấu cam go. Hơn ai hết, thánh Phêrô đã cảm nghiệm được sự yếu đuối mỏng giòn của con người khi chối Thầy; cả cuộc đời ngư phủ đánh lưới người của Phêrô chỉ trở thành hữu hiệu với ý thức ấy. Càng thấy mình yếu hèn, con người càng sống gắn bó với Chúa; càng thấy mình vô dụng, con người càng trở nên hữu hiệu trong quyền năng của Chúa. Ra đi tản mát khắp nơi để trở thành ngư phủ đánh lưới người, tất cả các môn đệ đều nhớ lại bài học của mẻ cá lạ ấy và tâm niệm lời Chúa Giêsu: "Không có Thầy, các con không làm được gì".
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng nhìn vào tác động của Chúa qua Giáo Hội. Ngài vẫn hiện diện trong con thuyền Giáo Hội, và ngoài mọi suy nghĩ, tính toán của chúng ta, Ngài vẫn tiếp tục thực hiện những điều cả thể, ngay cả những lúc Giáo Hội tưởng mình bị bó tay không làm được gì. Lời nhắn nhủ của Ðức Hồng Y Etchegaray đáng cho chúng ta suy nghĩ: Người ta dễ chú ý đến tiếng động của cây rừng ngã đổ, mà lại quên đi âm thanh nhỏ bé của những mầm non đang mọc lên.
Nguyện xin Chúa củng cố chúng ta trong niềm tin vững vào sự hiện diện và tác động của Chúa trong Giáo Hội. Xin Ngài ban cho chúng ta đôi mắt tinh tường bén nhạy để nhận ra biết bao điều cả thể Ngài đang thực hiện trong những biến cố âm thầm, mất mát, thua thiệt của Giáo Hội.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
 
SUY NIỆM 2: Chấp nhận chính mình
Triết gia hiện sinh Pháp Albert đã có lần nói rằng: "Con người là tạo vật duy nhất không chấp nhận là mình". Ông có ý nói rằng con người không chấp nhận những giới hạn và bất toàn của mình. Con người luôn muốn nổi loạn để vượt qua chính mình. Sự nổi loạn ấy rõ ràng nhất là trong lĩnh vực khoa học. Những khám phá khoa học và những ứng dụng kỹ thuật ngày càng làm cho chính con người chóng mặt. Chúng ta thử nhìn vào dự tính sản sinh con người theo phương pháp vô tính mà hiện một số nhà khoa học đang muốn lao mình vào. Những hệ lụy của một cơn cám dỗ như thế là vô cùng khủng khiếp. Chính tính cách không dự đoán và không lường trước được ấy của những hệ lụy là cho thấy những giới hạn và bất toàn của trí khôn cũng như khả năng của con người. Con người càng tiến bộ lại càng nhận ra giới hạn của mình. Ðây phải là thái độ tự nhiên của con người. Muốn hay không, con người không thể chối cãi được những giới hạn của mình.
Con người chỉ là người khi nhận ra những giới hạn của mình và chấp nhận chính mình. Tin Mừng không ngừng lập lại chân lý ấy. Càng khiêm hạ, con người càng được nâng cao. Càng nhận biết những giới hạn của mình, con người càng nhận ra mối giây liên kết và lệ thuộc của mình với Ðấng Tạo Hóa, con người càng thấy được sự cao cả đích thực của mình. Ðây là lý tưởng mà Tin Mừng hôm nay có thể gợi lên cho chúng ta.
Sau một đêm vất vả, các môn đệ không bắt được một con cá nào. Hơn ai hết, những người đánh cá có kinh nghiệm về thời tiết, về sóng nước và có lẽ cũng hơn ai hết, lênh đênh giữa đại dương mênh mông, họ dễ cảm nhận được thân phận nhỏ bé bất toàn của con người. Nhưng thánh Phêrô chỉ thực sự ý thức được thân phận ấy khi chứng kiến mẻ cá lạ do Chúa Giêsu thực hiện. Ði sâu vào thân phận ấy, thánh nhân không chỉ thấy những giới hạn và bất toàn của mình về phương diện nghề nghiệp hay nhân bản, mà còn nhận ra một sự bất lực khác của bản thân, đó là bất lực trong ơn thánh. Thật thế, thánh Phêrô khám phá ra thân phận tội lỗi của mình.
Con người có thể nhận ra những giới hạn, bất toàn, và ngay cả lầm lỡ của mình, nhưng để thấy mình là người tội lỗi, con người phải nhận ra mối giây liên kết với Ðấng Tạo Hóa. Tội lỗi thiết yếu nói lên mối liên kết với Ðấng Tạo Hóa mà con người đã cắt đứt. Mẻ cá lạ vừa cho thánh Phêrô thấy quyền năng của Ðấng Tạo Hóa, vừa là phơi bày con người tội lỗi yếu hèn của mình. Phản ứng của thánh Phêrô là mẫu mực cho cuộc sống đức tin của người tín hữu Kitô. Phản ứng này cũng là hằng số trong cuộc đời của vị Giáo Hoàng tiên khởi này. Sau này, kinh nghiệm chối Chúa lại càng cho thánh nhân ý thức được thân phận tội lỗi của mình và đồng thời cảm nhận được quyền năng của Thiên Chúa.
Một thi hào người Ðức đã nói: "Ai biết chấp nhận những giới hạn của mình, người đó đang đi gần đến sự hoàn hảo". Thánh Phêrô được nên cao trọng có lẽ không do tài lãnh đạo hay chính sự thánh thiện cá nhân của mình mà trước tiên là ở tấm lòng khiêm tốn sám hối và tin tưởng ở quyền năng và tình yêu của Chúa. Tựu trung, đó cũng chính là tâm tình tôn giáo đích thực của con người. Có tôn giáo thiết yếu là ý thức được thân phận thụ tạo, bất lực và tội lỗi của mình, đồng thời cũng cảm nhận được tình yêu và sự tha thứ của Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
 
SUY NIỆM 3: Chài lưới người
Thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Simon và tấ cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô bê và Gio-an, bạn chài với ông Simon cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giêsu bảo ông Simon: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người cứu sống người ta.” Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà đi theo Người. (Lc. 5, 9-11)
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy ông Phê-rô tốt lành đã từ kinh ngạc này sang kinh ngạc khác.
Trước hết, Đức Giêsu đã chọn thuyền của ông như là thứ ngai tòa để Người ngồi giảng cho dân trên bờ chú ý nghe Người. Có thể tưởng tượng xem anh ngư phủ này hãnh diện, vinh dự chừng nào được Thầy mà mọi người đã hăm hở đi tìm.
Tiếp theo là một mẻ cá lạ lùng! dẫu bao nhiêu bạn bè với mình suốt đêm vất vả đánh cá mà chẳng được gì. Chẳng ăn gì, chẳng có gì ăn! và này đột nhiên, thật lạ chỉ một lời phán của Đức Giêsu, họ đi kéo lưới. Thật vững chắc, Phê-rô đã làm một cử chỉ đẹp để tuyên xưng đức tin vào Chúa Giêsu đầy quyền năng. Ông không do dự, lần nữa ông đã thử thời vận ra khơi thả lưới, lưới gần rách, thuyền gần chìm vì cá đầy lưới. Lạ thay phần thưởng lớn lao dành cho một hành động vâng lời nhỏ bé! Phê-rô kinh sợ. Ông té xuống chân Đức Kitô và van nài Ngài xa ông vì ông chỉ là kẻ tội lỗi, quá bất xứng đối với một vị tôn sư cao cả.
Tuy nhiên, Phê-rô không phải kinh sợ đến tận cùng. Đức Kitô chẳng những không lìa bỏ ông mà còn tuyên bố làm thay đổi đời của ông mãi mãi: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ đi chài lưới cứu sống người ta”. Quả thực anh là hạng người vô danh tiểu tốt thất học lại được Đức Kitô trao phó nhiệm vụ lớn lao bao quát cả biển người, anh đã cùng với Ngài và các bạn tông đồ khác không ngừng thực hiện nhịêm vụ cứu vớt người đời cho tới tận thế.
Tại sao có sự chọn lựa này! Tại sao không trao nhiệm vụ lớn lao đó cho người học thức, cho người tiến sĩ các khoa học tôn giáo đương thời của Đức Giêsu. Sự phong ban trao phó nhiệm vụ lớn lao này thật ngược đời, gây quá nhiều bối rối, khúc mắc: Một mầu nhiệm của Đức Giêsu, mầu nhịêm của Giáo Hội. Lý lẽ đức tin, nghịch hẳn lại lý lẽ của lý trí loài người. Đấng Cứu Thế bắt đầu lôi cuốn tất cả về Ngài ngay cả lúc tất cả như xa lánh Ngài như ông tiên tri báo về Ngài. Có thể Ngài đã cho phép xảy ra thách đố như thế.
GF
 

Suy niệm Tin Mừng Lc 5, 1 -11 CON XIN THẢ LƯỚI Lời Chúa 1 Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa.2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới.3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đ

Suy niệm Tin Mừng Lc 5, 1 -11
CON XIN THẢ LƯỚI
Lời Chúa
1 Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa.2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới.3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.
 4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.”5 Ông Si-môn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.”6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới.7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi! “9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc.10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.”11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
Suy niệm
Sau một đêm dài làm nghề trên sông hồ Giênêsaret, các ngư  phủ dường như mệt mỏi với “lưới trắng – thuyền không”, bao nhiêu kinh nghiệm nhà nghề nhưng các tay thợ chài hôm nay không bắt được con cá nào cả. Một tâm lý rất con người là nếu cố gắng nhiều mà không đạt kết quả như ý muốn thì thất vọng, chán nản, bỏ cuộc là chuyện thường.
Trong khi con người thất vọng, chuẩn bị bỏ cuộc vào bờ thì Thiên Chúa đã ra tay. Để chuẩn bị cho sứ vụ mới của Phêrô và các Tông đồ, Chúa Giêsu đã ra tay can thiệp. Ngi chỉ đúng chỗ có nhiều cá, Phêrô và các môn đệ làm theo lời chỉ bảo của Chúa Giêsu và các ông đã thành công. Trước sự lạ lùng của mẻ cá không phải do kinh nghiệm thuyền chài của mình hôm nay, Phêrô cảm thấy mình  bất xứng và ông đã để cho Chúa khuất phục. Không phải Phêrô mà thôi, nhưng cả với các môn đệ đầu tiên cũng đã được Chúa khuất phục, các ông trở thành Môn đệ đầu tiên của Thầy Giêsu. Từ nay các ông không còn lưới cá theo kinh nghiệm thuyền chài của con người nữa, nhưng là “lưới người” theo linh ân của Thiên Chúa.
Đời sống đức tin của mỗi người chúng ta đôi lúc cũng giống như  Phêrô và các Tông đồ: nhiệt tình có, hy sinh có, cầu nguyện cũng có luôn… mà nhiều lúc chúng ta cảm thấy chẳng được gì, từ đó làm ta chán nản, mất kiên nhẫn dẫn đến bỏ cuộc. Thực ra Chúa luôn ở bên ta và hằng hướng dẫn ta, có điều ta chưa mở mắt đức tin và khiêm tốn để nghe Chúa chỉ bảo đó thôi.
Lạy Thầy, con đã khó nhọc suốt đêm mà không bắt được gì, nhưng dựa vào Lời Thầy con xin thả lưới. Ước chi trong cuộc sống, dù ăn uống, nghỉ ngơi, hay làm việc gì con biết làm theo sự hướng dẫn chỉ bảo của Chúa. Lạy Chúa, giữa sóng gió của biển cả, giữa đêm tối mịt mù, xin cho con biết thinh lặng để nghe tiếng Chúa chỉ bảo. Lạy Chúa Giêsu con cám ơn Chúa đã cho con nghe được tiếng Chúa trong bài Tin mừng hôm nay. Amen
Sr. Têrêsa Thái Thị Khánh, OP – HVDK

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Khôn ngoan của Thiên Chúa và khôn ngoan của con người.

LỜI CHÚA MỖI NGÀY
THỨ NĂM TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN năm II
Bài đọcI Cor 3:18-23; Lk 5:1-11.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ :
Khôn ngoan của Thiên Chúa và khôn ngoan của con người.
Khôn ngoan là một đặc tính cần thiết cho sự sống còn trong cuộc đời. Người khôn ngoan biết suy nghĩ, đắn đo, lựa chọn sao cho đạt được kết quả như lòng mong ước. Nhưng khôn ngoan cũng có nhiều loại, chứ không phải khôn ngoan nào cũng tốt cũng hay; người Việt Nam phân biệt khôn ngoan với ma lanh.
Các bài đọc hôm nay phân biệt khôn ngoan của Thiên Chúa với khôn ngoan của con người. Trong bài đọc I, thánh Phaolô phân biệt rõ ràng sự khôn ngoan của Thiên Chúa khác xa sự khôn ngoan của con người. Ngài cũng liệt kê một số các đặc tính để giúp các tín hữu thấu hiểu và tìm kiếm sự khôn ngoan của Thiên Chúa hơn là bằng lòng với sự khôn ngoan của con người. Trong Phúc Âm, khi thánh Phêrô bị thử thách để sống theo lối suy nghĩ khôn ngoan nghề nghiệp của mình hay làm theo lời truyền khôn ngoan của Chúa Giêsu, thánh nhân đã chọn làm theo lời truyền khôn ngoan của Thiên Chúa. Hậu quả là Phêrô thu lượm được một mẻ cá lạ lùng vượt quá lòng mong đợi của ông.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Khôn ngoan của Thiên Chúa và khôn ngoan của con người.
Khôn ngoan của Thiên Chúa là thứ khôn ngoan cao nhất. Lý do đơn giản là vì nó đến từ Thiên Chúa. Khôn ngoan của Thiên Chúa khác với con người ở chỗ nó nhắp tới mục đích tối hậu của cuộc đời và tất cả các suy nghĩ và lựa chọn phải đặt căn bản trên mục đích này; trong khi khôn ngoan của thế gian chỉ nhắm tới các mục đích trần thế. Vì mục đích nhắm tới khác nhau nên nhiều khi khôn ngoan Thiên Chúa hoàn toàn trái ngược với khôn ngoan của con người. Ví dụ: khôn ngoan Thiên Chúa đòi hy sinh mạng sống để theo Chúa trong khi khôn ngoan con người tìm mọi cách để bảo vệ mạng sống mình. Lý do của sự khác biệt này là đích điểm nhắm tới.
Thánh Phaolô cho sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa. Điều này cũng được Chúa Giêsu khẳng định: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn, hỏi được lợi ích gì?” Thánh Phaolô chỉ cách cho các tín hữu của ngài để có được sự khôn ngoan của Thiên Chúa: “Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật.”
Khôn ngoan của con người Chúa đều biết cả vì Chúa đã dựng nên con người. Hơn nữa Chúa còn biết con người hơn cả chính con người. Vì thế, khôn ngoan của con người chỉ đánh lừa được con người, nhưng không bao giờ đánh lừa được Thiên Chúa, như thánh Phaolô và sách Job khẳng định: “Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng.”
Đức Kitô chính là sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Vì vậy, biết được Chúa Kitô là biết được sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Sự khôn ngoan Thiên Chúa bao trùm cả thế gian này: sự sống hay sự chết, hiện tại hay tương lai, tất cả đều thuộc về những người tin vào Chúa Kitô.
2/ Phúc Âm: Khôn ngoan của Phêrô và khôn ngoan của Chúa Giêsu.
Mặc khải và giảng dạy chiếm một vai trò quan trọng trong sứ vụ của Chúa Giêsu khi Ngài xuống trần gian, vì qua đó Ngài mặc khải và dạy dỗ cho dân biết những mầu nhiệm và sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Phúc Âm tường thuật: Một hôm, Đức Giêsu đang đứng ở bờ hồ Gennesareth, dân chúng chen lấn nhau đến gần Ngài để nghe lời Thiên Chúa. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Ngài xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Ngài ngồi xuống, và từ trên thuyền Ngài giảng dạy đám đông.
Kinh nghiệm khôn ngoan đánh cá của Phêrô bị Chúa Giêsu thử thách khi Ngài bảo ông Simon: "Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá." Ông Simon đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới." Câu trả lời cho thấy ông Phêrô ít nhất muốn Chúa hiểu: “Con là dân chài lưới và hành nghề thường xuyên trên biển này, cả đêm đã chài lưới mà chẳng bắt được con nào. Giờ đây, lưới đã giặt sạch mà Thầy thì chẳng có kinh nghiệm gì về đánh cá, mà lại bảo con quăng lưới lần nữa. Vì vâng lời Thầy con sẽ làm, nhưng chắc chắn sẽ chẳng được con nào!” Nhưng Phêrô đã lầm to, không những có cá mà còn bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
Phản ứng của Phêrô sau khi đã học được bài học quan trọng nhất: Đừng bao giờ tự hào thử thách Chúa vì không có điều gì là không thể với Thiên Chúa. Ông biết Chúa Giêsu đã nhìn thấu tâm hồn khi ông khi ông trả lời Ngài. Vì thế, với tấm lòng khiêm nhường, ông Simon Phêrô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!" Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Simon và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. Cả hai người con ông Zebedee, là Giacôbê và Gioan, bạn chài với ông Simon, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Simon: "Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta."
Đánh cá đã khó, đánh cá người còn khó hơn gấp bội, nhưng với sự trợ giúp của Thiên Chúa thì không có chi là khó với Ngài. Vì thế, các ông đã từ bỏ mọi sự theo Chúa để học nghề mới: nghề chinh phục các linh hồn về cho Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta đừng bao giờ tự hào về sự khôn ngoan của con người trước Thiên Chúa. Khi có sự xung đột giữa hai lọai khôn ngoan, chúng ta phải làm theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa.
- Khi phải làm những quyết định quan trọng, đích điểm của cuộc đời phải luôn là lý do nền tảng cho mọi quyết định của chúng ta.
Lm.An-tôn Đinh Minh Tiên, OP.
sssssss