Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Đừng sợ (Lc 5,10)

Đừng sợ (Lc 5,10)
Suy niệm: 
Ý nghĩa của mẻ cá và ơn gọi của các môn đệ đầu tiên được Luca ghi lại trong Tin mừng hôm nay sẽ được sáng tỏ, nếu chúng ta nắm bắt được quan niệm của người Do thái về biểu tượng của nước, nhất là của biển cả. Người Do thái tin rằng biển cả là nơi cư ngụ của Satan và những lực lượng chống đối Thiên Chúa. Trong niềm mong đợi chung, người Do thái tin rằng chỉ có Đấng cứu thế được Thiên Chúa sai đến mới có đủ quyền để chế ngự biển cả và giải thoát tất cả những ai đang bị chôn vùi trong đó.
Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu dùng kiểu nói: “đánh lưới người” mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và Giáo hội mà Ngài sẽ thiết lập, trở thành ngư phủ đánh luới người có nghĩa là tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.
Qua mẻ cá lạ lùng, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho các môn đệ thấy rằng tự sức họ, họ không thể làm được gì. Thánh Phêrô đã ý thức được điều đó: “Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả”. Thánh Phêrô không chỉ còn nói lên cái giới hạn bất toàn của con người, mà còn nhận ra thân phận tội lỗi yếu hèn của mình: “Lạy thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi”. Ý thức về thân phận ấy và sống cho đến cùng thân phận ấy là cả một cuộc chiến đấu gam go. Hơn ai hết, thánh Phêrô đã cảm nghiệm được sự yếu đuối mỏng giòn của con người khi chối Thầy; cả cuộc đời ngư phủ đánh lưới người Phêrô chỉ trở thành hữu hiệu với ý thức ấy. Càng thấy mình yếu hèn, con người càng trở nên hữu hiệu trong quyền năng của Chúa. Ra đi tản mát khắp nơi để trở thành ngư phủ đánh lưới người, tất cả môn đệ đều nhớ lại bài học của mẻ cá lạ ấy và tâm niệm lời Chúa Giêsu: “Không có Thầy, các con không làm được gì”.
“Ông Simon nói: Thưa Thầy chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng dựa vào Lời Thầy, con sẽ thả lưới” (Lc 5,5)
"Hãy cho tôi mượn một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng trái đất này lên.” Nếu như Archimède dám khẳng định như vậy thì tại sao tôi lại không dám xác tín rằng: dựa vào Chúa Giêsu, Đấng đã dám hiến mạng vì tình yêu, tôi có thể chinh phục mọi tâm hồn?
Như Simon đã dựa vào Lời Chúa mà thả lưới và bắt được mẻ cá lớn, thì tôi cũng có thể chinh phục mọi tâm hồn cho Chúa một khi tôi biết dựa vào quyền năng của Chúa hơn là sức mạnh của riêng mình.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng nhìn vào tác động của Chúa qua Giáo hội. Ngài vẫn hiện diện trong con thuyền Giáo hội, và ngoài mọi suy nghĩ, tính toán của chúng ta. Ngài vẫn tiếp tục thực hiện những điều cả thể, ngay cả những lúc Giáo hội tưởng mình bị bó tay không làm được gì. Lời nhắn nhủ của Đức Hồng Y Etchegaray đáng cho chúng ta suy nghĩ: Người ta dễ chú ý đến tiếng động của cây rừng ngã đổ, mà lại quên đi âm thanh nhỏ bé của những mầm non đang mọc lên. 
Cầu nguyện: 
Nguyện xin Chúa củng cố chúng con trong niềm tin vững mạnh vào sự hiện diện và tác động của Chúa trong Giáo Hội. Xin Ngài ban cho chúng con đôi mắt tin tưởng bén nhạy để nhận ra biết bao điều cả thể Ngài đang thực hiện trong những biến cố âm thầm mất mát, thua thiệt của Giáo hội.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét